Hôm nay, 3.45am, tôi tỉnh dậy. Cơ thể mỏi nhừ. Đầu óc còn xoay mòng mòng vì cơn buồn ngủ. Theo phản xạ, tôi suy nghĩ: "Ngày hôm nay, tôi sẽ làm việc gì có ích hôm nay?" Trực giác cho tôi biết: "hôm nay phải dậy và thu hút thêm người vào chương trình thử thách sắp tới nhé" Nhưng đồng thời, một giọng nói khác vang lên, nho nhỏ nhưng lại rất quyến rũ "còn sớm lắm, hãy nằm yên trên giường tận hưởng chiếc giường êm ái này đi" Tôi cựa quây, giọng nói nho nhỏ này nói có lý thật. Nhưng tôi lại nghĩ thêm "Hôm nay, mình phải biên tập xong một phần video của khóa học nữa" Giọng nói nhỏ vang lên: "Nhưng mình còn có buổi chiều và tối để làm việc đó mà, hôm qua đã làm được rất nhiều, đâu cần dậy sớm làm gì?" Lần này giọng nói nhỏ đã tự xưng là tôi, và thay thế chính tôi. Tôi nghĩ: "hay nhỉ, biết thuyết phục thật" Sau đó tụt xuống giường, đi thẳng vào nhà vệ sinh. Trong khi thực hiện nhiệm vụ "xả nước cứu thân" , đôi mắt tôi vẫn còn lờ đờ, nhắm nghiền, giọng nói nhỏ lại thì thầm: "Xong rồi thì quay trở lại giường nằm nghỉ lại một chút nhé". Tôi theo phản xạ đi lại bồn rửa mặt và xả vòi nước, vuốt mặt nhiều lần thật mạnh. Bật đèn sáng, và rửa hết ghèn trong mắt cho đến khi có thể nhìn thấy rõ hình ảnh của mình trong gương. Giọng nói nhỏ: "Hôm nay có vẻ mỏi mệt hơn mọi khi, quay trở lại giường và nằm suy nghĩ nhé" Tôi lắc người vài cái và đi lại bàn, mở máy tính lên, mở chương trình ghi chú và bắt đầu thực hiện lộ trình ghi chép buổi sớm của mình. Giọng nói nhỏ trở nên yếu ớt và nói: "Ok, vậy thì làm việc đi. Gặp lại anh vào sớm mai" Nhưng tôi đã không còn nghe thấy âm thanh nào nữa. Bạn thân mến, đoạn văn trên đây mô tả chính xác những gì diễn ra trong đầu tôi sớm nay và MỖI - SÁNG - SỚM KHÁC. Dù đã luyện thói quen thức dậy 4am nhiều năm, nhưng không lúc nào mà tôi không nghe thấy giọng nói nhỏ của mình vo ve mỗi sớm thức dậy. Tương tự, mỗi khi tôi quyết định làm một việc quan trọng, giọng nói nhỏ luôn xuất hiện và thì thầm vào tai tôi bao nhiêu lý lẽ thật thuyết phục hãy để nó làm sau hãy vui chơi đã cần phải đọc thêm tài liệu mới làm bước tiếp theo được vân vân và mây mây.... Nhiều lần tôi thắng được nó, nhưng không ít lần bị dụ dỗ kéo đi. Sau khi phát hiện ra rằng, nếu tôi cứ lắng nghe nhưng cứ làm theo ý mình, giọng nói nhỏ sẽ ít cám dỗ và ít thuyết phục hơn. Cho đến khi bắt tay vào thực hiện công việc, giọng nói nhỏ sẽ biến mất. Vì vậy, bí quyết nhỏ mà hiệu quả ở đây là: Nhanh chóng đi vào làm việc thật nhanh trước khi ta bị dụ dỗ kéo đi. Còn bạn, cuộc đấu tranh thầm lặng của bạn với giọng nói nhỏ của bạn mỗi ngày như thế nào? Hãy kể cho tôi nghe với nhé! Khanh Nguyễn Tác giả sách, cố vấn tối ưu hiệu suất của bạn. |
Gửi các bài viết mới nhất về email